Thơ viết giữa mùa Noel 2008
Sao không là giường êm nệm ấm
Sao không nơi tráng lệ cao sang
Con Chúa Trời giáng sinh hạ thế
Lại chọn nơi máng cỏ Chúa nằm
Thương loài người lạc đường lỗi đạo
(Từ Ađam đuổi khỏi địa đàng)
Chúa xuống trần để mà chịu chết
Thì ngại chi máng cỏ tồi tàn
Máng cỏ kia như lòng người vậy
Chúa chọn thấp hèn để ngự vào
Kẻ cao ngạo khó vào nước Chúa
Kẻ hạ mình được Chúa tôn cao
Con biết lòng con là máng cỏ
Cũng tồi tàn gớm ghiếc tối tăm
Nhưng từ khi lòng con có Chúa
Là đời con có sự bình an.
Nguyễn Đức Kim Long
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét